Chân Tâm Là Gì


Bạn đang xem: Chân tâm là gì
Chúng ta biết rằng, các pháp hiện tại hữu cho dù đó là chúng sinh hữu tình giỏi vô tình thì hầu như tồn tại hay biến đổi đều không ra phía bên ngoài quy lý lẽ nhân - duyên - quả. Không có một sự vật dụng vô tình tốt hữu tình nào mà lại không được thiết lập cấu hình bởi nhân duyên của thiết yếu nó. Cũng chính vì vậy, họ muốn tất cả một trái báo thân người giỏi đẹp thì cần thực tập năm pháp thiện (5 giới dành riêng cho cư sĩ tại gia), hy vọng sinh vào những quốc độ của chư thiên vào Dục giới để cùng cùng trú thì phải thực tập 10 pháp thiện xuất xắc 40 pháp thiện thuần thục. Điều khiếu nại để bọn chúng sinh tái sinh vào các cõi sắc giới cùng vô nhan sắc giới thì yêu cầu tu tập để thâm nhập vào các tầng thiền định như sơ thiền, nhị thiền, tam thiền, tứ thiền, v.v.... Cho đến tu tập nhằm đạt được những thánh trái giải bay như sơ quả, nhị quả, tam quả với tứ quả thì buộc phải kiến đế, có nghĩa là lãnh hội được chân trọng điểm không sinh diệt.
Thật vậy, chúng ta muốn đạt được quả báo, cũng giống như các quốc độ nào mang lại tương lai sau khoản thời gian xả bỏ báo thân khu vực cõi tín đồ này thì nên tạo nghiệp nhân, rồi nương vào nghiệp nhân ấy nhằm tu tập mới đạt được các thánh quả.
Trong khiếp Trung A Hàm, kinh tê mê Tuệ Địa số 199, Đức Phật dạy về sự hạnh phúc, an vui của các cõi trời như sau:
“Lại nữa, bạn trí tê hành thân diệu hạnh, khẩu cùng ý diệu hạnh. Tín đồ ấy sau thời điểm hành thân diệu hạnh, khẩu cùng ý diệu hạnh rồi, bởi vì nhân duyên đó, khi thân hoại mạng chung, tất mang lại thiện xứ, sinh lên cõi trời. Kẻ kia sẽ sanh lên kia rồi, cảm thọ trái báo lành, trọn vẹn khả ái, hoàn toàn khả lạc, khả ý khả niệm. Giả dụ ai nghĩ rằng: ở đâu hoàn toàn khả ái, trọn vẹn khả lạc, khả ý khả niệm nơi này được nói là thiện xứ. Vày sao? vày chốn lành kia, trọn vẹn khả ái, trọn vẹn khả lạc, khả ý khả niệm.
Bấy giờ bao gồm một vị Tỳ-kheo, từ số ghế đứng dậy, trịch vai áo bên nên chắp tay hướng tới Phật mà lại bạch rằng:
Bạch chũm Tôn, thiện xứ là núm nào?
Thế Tôn đáp:
Này Tỳ-kheo, thiện xứ tất yêu nói không còn được, nghĩa là nói về sự hoan lạc nơi thiện xứ, chỉ bảo rằng thiện xứ chỉ bao gồm hoan lạc.
Tỳ-kheo lại hỏi:
Bạch vậy Tôn, xin Ngài rất có thể dùng lấy ví dụ để dễ nắm bắt nghĩa ấy chăng?
Thế Tôn đáp:
Cũng hoàn toàn có thể dùng ví dụ để gia công rõ nghĩa ấy. Ví dụ chuyển luân vương thành tựu bảy báu và tứ ý túc của loài người. Này Tỳ-kheo, ý ngươi suy nghĩ sao? đưa luân vương kia thành tựu tương đối đầy đủ bảy báu và bốn như ý túc của loài tín đồ thì vị trí vua kia nhân đó thân tâm tất cả lãnh thọ tin vui lạc khốn cùng chăng?
Tỳ-kheo đáp:
Bạch thay Tôn, thành công được một may mắn túc loài tín đồ còn lãnh thọ được tin vui lạc thuộc cực, huống nữa là đưa luân vương thành tựu hết bảy báu cùng bốn may mắn túc chủng loại người, há chẳng bắt buộc là lãnh thọ hỷ lạc cơ cực đó sao?
Bấy giờ gắng Tôn tay cố kỉnh viên đá nhỏ bằng hạt đậu hỏi Tỳ-kheo:
Ngươi có thấy viên đá nhỏ tuổi bằng hạt đậu cơ mà Ta cầm cố trong tay chăng?
Tỳ-kheo đáp:
Bạch cố gắng Tôn, tất cả thấy.
Thế Tôn lại hỏi:
Này Tỳ-kheo, ý ông nghĩ sao? Viên đá nhỏ tuổi như phân tử đậu mà lại ta vậy đây rước so cùng với Tuyết đánh vương chiếc nào mập hơn?
Tỳ-kheo đáp:
Bạch rứa Tôn, viên đá nhỏ tuổi như hạt đậu mà cụ Tôn vắt đó mang so cùng với Tuyết sơn vương thật thừa nhỏ, bé dại gấp trăm vội ngàn, vội vạn lần không thể so sánh kịp, quan yếu tính toán, ko thể đối chiếu được, chỉ nói là Tuyết sơn vương rất lớn, quá lớn thôi.
Thế Tôn lại bảo:
Này Tỳ-kheo, giả dụ viên đá bé dại như phân tử đậu nhưng Ta vậy đây rước so với Tuyết sơn vương, nó thật quá nhỏ, thừa nhỏ, nhỏ tuổi gấp trăm gấp ngàn, cấp vạn lần, trọn không thể so sánh kịp, thiết yếu tính toán, tất yêu ví dụ được, chỉ nói là Tuyết tô vương siêu lớn, quá rộng thôi. Cũng vậy, này Tỳ-kheo, nếu đưa luân vương đang thành tựu khá đầy đủ và bốn may mắn túc, chỗ vua cơ thân trọng tâm cảm thọ tin vui lạc thuộc cực, ví như đem đối chiếu với hỷ lạc sinh hoạt cõi trời, nó thật vượt nhỏ, nhỏ tuổi gấp trăm, vội ngàn vạn lần, cần thiết so sánh, bắt buộc tính toán, quan trọng ví dụ được. Nghĩa là mừng cuống nơi thiện xứ, chỉ trả toàn mừng húm thôi.
Này Tỳ-kheo, gắng nào là sự mừng thầm nơi thiện xứ?
Có thiện thiện xứ gọi là lục xúc, nếu bọn chúng sanh sinh vào vào đó, khi vẫn sanh đến đó rồi, hoặc sắc đẹp được thấy vì chưng sắc, mắt, khả hỷ, khả ý, khả niệm, ý nhuần ái, ý thiện lạc, thì chính là thiện xứ. Thanh được nghe chỗ tai, hương được ngửi do mũi, vị được nếm vì lưỡi, sự xúc đụng nơi thân, pháp được biết bởi ý; khả hỷ, khả lạc, khả ý, khả niệm, ý nhuần ái thì chính là nhuần ái, ý thiện lạc, thì chính là thiện lạc. Vì thế gọi là sự phấn chấn ở thiện xứ.
Trong khiếp Trung A Hàm, gớm Anh Vũ số 170, Đức Phật lại dạy về sự việc sai biệt nghiệp nhân nhằm dẫn tới việc sai biệt về quả báo như sau:
Bạch Cù-Đàm, bởi nhân gì, vị duyên gì, chúng sanh kia mọi thọ thân người mà có fan cao kẻ thấp, có người mẫu kẻ xấu. Do sao vậy? Bạch Cù-Đàm, tôi thấy bao gồm kẻ sống lâu, fan chết yểu; bao gồm kẻ những bệnh, fan ít bệnh; lại thấy có kẻ thân hình đoan chánh, có fan không đoan chánh; lại thấy bao gồm kẻ tất cả oai đức, người không oai vệ đức; lại thấy gồm kẻ sanh nhằm dòng dõi tôn quý, có bạn sanh nhằm mục đích dòng dõi ti tiện; lại thấy tất cả kẻ nhiều có, có người nghèo hèn; lại thấy gồm kẻ thiện trí, có bạn ác trí.
Đức nắm Tôn trả lời:
Chúng sanh kia bởi vì nơi hành nghiệp của bao gồm mình, nhân vì nghiệp nhưng mà thọ báo, duyên vào nghiệp, y chỗ nghiệp, tùy thuộc vào nơi nghiệp xứ tất cả cao thấp mà chúng sanh có giỏi đẹp tuyệt không xuất sắc đẹp.
Anh Vũ Ma-nạp Đô-đề Tử bạch gắng Tôn rằng:
Sa-môn Cù-Đàm nói vắn tắt quá, không rõ ràng một bí quyết rộng rãi, tôi cần thiết hiểu hết được. ý muốn Sa-môn Cù-Đàm nói một cách rộng thoải mái cho tôi nghe để tôi được hiểu rõ ý nghĩa.
Đức núm Tôn bảo:
Này Ma-nạp, hãy nghe kỹ và lưu ý đến kỹ. Ta sẽ sáng tỏ một cách rộng rãi cho ông nghe.
Anh Vũ Ma-nạp Đô-đề Tử bạch:
Kính vâng, tôi xin vâng lời lắng nghe.
Đức Phật nói:
Này Ma-nạp, do nhân gì, vì duyên gì nhưng mà kẻ nam giỏi người nữ giới thọ mạng khôn cùng ngắn ngủi?
Nếu gồm kẻ nam hay người phụ nữ nào gần kề sanh, hung dữ, rất ác, uống máu, ý nghĩ ác hại, không có tâm tự bi đối với cả chúng sanh, cho đến các loại côn trùng. Người ấy lãnh thọ nghiệp này, sản xuất tác vừa đủ rồi, cho đến khi thân hoại mạng chung, chắc hẳn rằng đi mang lại chỗ ác, sanh vào vào địa ngục. Mãn kiếp âm phủ rồi, lại sinh vào nhân gian, tuổi thọ rất ngắn ngủi.
Vì sao vậy? con đường này mang lại nhận lãnh sự đoản thọ, nghĩa là người nam xuất xắc người con gái sát sanh, hung dữ, cực ác, uống máu. Này Ma-nạp, đề nghị biết, nghiệp này có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, vì chưng nhơn gì, duyên gì mà lại kẻ nam tuyệt người phụ nữ thọ mạng cực kỳ dài?
Nếu gồm kẻ nam tuyệt người người vợ nào xa lìa nghiệp sát, đoạn xuất xắc nghiệp sát, vứt hẳn dao gậy, có tâm tàm, có tâm quý, có tâm từ bi, làm công dụng cho vớ cả cho đến loài côn trùng. Fan ấy thọ nghiệp này, tạo ra tác nghiệp ấy rất đầy đủ rồi cho đến lúc thân hoại mạng chung chắc chắn tiến lên khu vực lành, sinh vào vào cõi trời. Mãn kiếp ở cõi trời, lại sanh vào nhân gian, thọ mạng siêu dài.
Vì sao vậy? tuyến phố này mang tới nhận lãnh sự trường thọ, nghĩa là kẻ nam tốt người phái nữ xa lìa nghiệp sát, đoạn tốt nghiệp sát. Này Ma-nạp, đề nghị biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, vị nhân gì, duyên gì mà lại kẻ phái nam hay fan nữ đa phần có tật bệnh?
Nếu có kẻ nam hay người cô bé nhiễu hại chúng sanh; bạn ấy hoặc núm tay, hoặc cần sử dụng cây đá, hoặc sử dụng dao gậy nhiễu hại chúng sanh. Bạn ấy thọ nghiệp này, chế tạo ra thành nghiệp ấy không hề thiếu rồi, cho đến khi thân hoại mạng chung chắc hẳn rằng đưa mang lại chỗ ác, sinh vào vào địa ngục. Mãn kiếp địa ngục, lại sanh vào nhân gian, chịu các tật bệnh.
Vì sao vậy? tuyến đường này đưa đến chỗ chịu nhiều bệnh, nghĩa là kẻ nam xuất xắc người người vợ nào nhiễu hại bọn chúng sanh. Ma-nạp đề nghị biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, bởi vì nhân gì, duyên gì cơ mà kẻ nam hay fan nữ không có tật bệnh?
Nếu bao gồm kẻ nam xuất xắc người người vợ nào không nhiễu hại chúng sanh, fan ấy không sử dụng tay nắm, không sử dụng cây đá, không sử dụng dao gậy nhiễu hại bọn chúng sanh. Người ấy tạo nên nghiệp này, tác thành nghiệp ấy vừa đủ rồi, cho đến lúc thân hoại mạng chung chắc chắn rằng tiến lên khu vực lành, sinh vào vào cõi trời. Mãn kiếp sinh hoạt cõi trời rồi, lại sinh vào nhân gian, không có tật bệnh.
Vì sao vậy? tuyến phố này đưa đến hưởng thọ không tật bệnh, nghĩa là kẻ nam xuất xắc người bạn nữ nào nhiễu hại chúng sanh. Ma-nạp cần biết, nghiệp này có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, do nhân gì, duyên gì mà kẻ nam giỏi người nữ giới có thân hình ko đoan chánh?
Nếu có kẻ nam xuất xắc người nữ mà tánh lạnh nảy, xuất xắc bực dọc, vừa nghe tí chút đã nổi cơn giận dữ, nổi ghen tuông ghét mà lại sanh lo buồn, nổi thịnh nộ tranh chấp. Tín đồ ấy thọ lấy nghiệp này, tạo tác đầy đủ rồi, đến khi thân hoại mạng chung chắc chắn là đưa mang đến chỗ ác, sinh vào trong địa ngục. Mãn kiếp địa ngục, lại sinh vào nhân gian, dáng vẻ không đoan chánh.
Vì sao vậy? Vì tuyến đường này đưa tới thọ báo hình dáng không đoan chánh, nghĩa là người nam tốt người thiếu phụ nào tánh nóng nảy, tuyệt bực dọc. Ma-nạp cần biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, vì nhân gì, duyên gì nhưng kẻ nam xuất xắc người thiếu phụ có thân hình đoan chánh?
Nếu bao gồm kẻ nam giỏi người nữ giới nào tánh không nóng nảy, không xuất xắc bực dọc, fan ấy nghe khẩu ca êm ái tuyệt thô bỉ cục súc không nổi cơn giận dữ, không ghen ghét sanh ra bi quan rầu, không nổi thịnh nộ tranh chấp. Tín đồ ấy lâu nghiệp, tác thành vừa đủ rồi, cho đến khi thân hoại mạng chung chắc chắn là tiến lên nơi lành, sinh vào vào cõi trời. Mãn kiếp nghỉ ngơi cõi trời lại sinh vào nhân gian, hình thể đoan chánh.
Vì sao vậy? Vì tuyến đường này mang lại thọ báo tư thế đoan chánh, nghĩa là kẻ nam tuyệt người cô gái nào tánh ko nóng nảy, hiếm hoi bực dọc. Ma-nạp bắt buộc biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, bởi nhân gì, duyên gì cơ mà kẻ nam giới hay fan nữ không có oai đức?
Nếu bao gồm kẻ nam giỏi người nàng nào phía bên trong ôm lòng tật đố; tín đồ ấy thấy kẻ khác được cung kính, cúng nhịn nhường liền sanh lòng tật đố; nếu thấy kẻ khác gồm của thì muốn làm thế nào của ấy được về mình. Fan ấy tạo nên nghiệp này, tác thành khá đầy đủ rồi, đến lúc thân hoại mạng chung chắc hẳn rằng đưa mang lại chỗ ác, sinh vào vào địa ngục. Mãn kiếp âm ti rồi, lại sinh vào vào nhân gian, không có oai đức.
Vì sao vậy? Vì con phố này mang đến thọ báo không tồn tại oai đức, nghĩa là kẻ nam tốt người bạn nữ nào phía bên trong ôm lòng tật đố. Ma-nạp yêu cầu biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Xem thêm: Họ Lê Đặt Tên Gì - Bố Họ Lê Đặt Tên Con Trai Là Gì
Này Ma-nạp, bởi nhân gì, duyên gì cơ mà kẻ nam giỏi người phái nữ có oách đức lớn?
Nếu tất cả kẻ nam xuất xắc người phái nữ không ôm lòng tật đố, người ấy thấy kẻ không giống được kính cẩn cúng nhường nhịn không sanh lòng tật đố. Ví như thấy kẻ khác tất cả của, không có lòng ham mong muốn của ấy được về ta. Người ấy tạo nghiệp này, tác thành khá đầy đủ rồi, đến lúc thân hoại mạng chung chắc chắn tiến lên vị trí lành, sinh vào vào cõi trời. Mãn kiếp sinh hoạt cõi trời rồi, lại sanh vào nhân gian, tất cả oai đức lớn.
Vì sao vậy? Vì con đường này mang tới thọ báo có oai đức, nghĩa là người nam tuyệt người nữ nào ko ôm lòng tật đố. Ma-nạp bắt buộc biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, vì nhân gì, duyên gì nhưng mà kẻ nam tuyệt người nữ sanh vào dòng xoáy dõi ti tiện?
Nếu tất cả kẻ nam tốt người chị em nào kiêu ngạo, bổ mạn, tín đồ đáng kính cẩn thì ko cung kính, đáng yêu thì không tôn trọng, xứng đáng quý thì ko quý, đáng phụng thờ thì ko phụng thờ, đáng cúng dường thì không cúng dường, đáng nhường lối thì không dường lối, đáng nhường số chỗ ngồi thì ko nhường vị trí ngồi, đáng chấp tay nhắm đến lễ bái, thăm hỏi thì không chấp tay hướng đến lễ bái, thăm hỏi. Tín đồ ấy thọ nghiệp này, tác thành vừa đủ rồi, cho đến khi thân hoại mạng chung chắc chắn là đưa mang đến chỗ ác, sinh vào vào địa ngục. Mãn kiếp địa ngục, lại sanh vào nhân gian, sanh nhằm mục tiêu dòng dõi ti tiện.
Vì sao vậy? Vì con phố này đưa đến thọ báo sanh nhằm mục tiêu dòng dõi ti tiện, nghĩa là người nam tốt người phụ nữ nào kiêu ngạo, đại mạn. Ma-nạp phải biết, nghiệp này có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, vì nhân gì, duyên gì nhưng kẻ nam tốt người nàng sanh nhằm dòng dõi tôn quý?
Nếu tất cả kẻ nam hay người cô bé nào không tồn tại lòng kiêu ngạo, đại mạn, fan đáng cung kính thì cung kính, đáng yêu thì tôn trọng, xứng đáng quý thì quý, đáng phụng cúng thì phụng thờ, xứng đáng cúng nhường nhịn thì bái dường, đáng nhường lối thì nhường lối, đáng nhường vị trí thì nhịn nhường chỗ, đáng chấp tay nhắm đến lễ bái, thăm hỏi động viên thì chấp tay hướng tới lễ bái, thăm hỏi. Người ấy sản xuất nghiệp này, tác thành rất đầy đủ rồi, cho đến lúc thân hoại mạng chung chắc chắn rằng tiến lên nơi lành, sanh vào trong cõi trời. Mãn kiếp sinh sống cõi trời, lại sinh vào nhân gian nhằm dòng dõi tôn quý.
Vì sao vậy? Vì con đường này mang lại thọ báo sanh nhằm mục đích dòng dõi tôn quý, nghĩa là kẻ nam xuất xắc người nàng nào không kiêu ngạo, đại mạn. Ma-nạp đề xuất biết, nghiệp này có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, do nhân gì, duyên gì mà lại kẻ phái nam hay bạn nữ không có của cải?
Nếu tất cả kẻ nam xuất xắc người phái nữ nào không làm cho thí chủ, không thực hành thực tế bố thí cho Sa-môn, Bà-la-môn, cho kẻ nghèo cùng lẻ loi ở xa cho xin phần nhiều thứ như đồ ăn, thức uống, quần áo, mền, vòng hoa, hương thoa, đơn vị cửa, giường chõng, đèn dầu cùng sai dịch. Fan ấy tạo thành nghiệp này, tác thành đầy đủ rồi, đến khi thân hoại mạng chung chắc hẳn rằng đưa cho chỗ ác, sanh vào trong địa ngục. Mãn kiếp địa ngục, lại sinh vào nhân gian, không có của cải.
Vì sao vậy? Vì con phố này mang lại thọ báo không có của cải, nghĩa là người nam tốt người bạn nữ nào ngần ngừ làm người thí chủ, không thực hành bố thí. Ma-nạp đề xuất biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, vì chưng nhân gì, duyên gì mà lại kẻ nam giới hay fan nữ có không ít của cải?
Nếu có kẻ nam tốt người đàn bà nào biết làm người thí chủ, biết thực hành bố thí. Fan ấy ba thí mang lại Sa-môn, Bà-la-môn với kẻ nghèo cùng, cô độc từ xa tới xin phần lớn thứ như vật dụng ăn, thức uống, áo quần, mền, vòng hoa, hương thơm thoa, bên cửa, nệm chõng, đèn dầu cùng sai dịch. Người ấy thọ dấn nghiệp này, tác thành không hề thiếu rồi, cho đến lúc thân hoại mạng chung chắc chắn rằng tiến lên khu vực lành, sanh vào vào cõi trời. Mãn kiếp sống cõi trời, lại sanh vào nhân gian, có rất nhiều của cải.
Vì sao vậy? Vì con phố này mang tới thọ báo có tương đối nhiều của cải, nghĩa là người nam tuyệt người nữ nào làm người sở hữu bố thí, biết thực hành hạnh ba thí. Ma-nạp đề nghị biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, bởi nhân gì, duyên gì mà kẻ nam tuyệt người bạn nữ có trí tuệ yếu cỏi?
Nếu tất cả kẻ nam xuất xắc người thiếu phụ nào ko thường cho nơi tê hỏi việc. Nếu tất cả Sa-môn, Bà-la-môn danh đức, người ấy không thường đến nơi đó hỏi đạo nghĩa rằng: Thưa Chư Tôn, rứa nào là thiện? cầm nào là bất thiện? cầm cố nào là tội, thế nào là không tội? cụ nào là vi diệu, cầm cố nào là ko vi diệu? ráng nào là trắng? thay nào là đen? Trắng đen từ đâu sanh ra? Ý nghĩa của quả báo hiện tại tại như thế nào? Ý nghĩa của trái báo vị lai như vậy nào? Ý nghĩa trái báo hậu nuốm là người hay bố thí như thế nào?
Giả sử tất cả hỏi nhưng mà không chịu thực hành. Người ấy thọ nghiệp này, tác thành không hề thiếu rồi, đến khi thân hoại mạng chung chắc hẳn rằng đưa đến chỗ ác, sinh vào trong địa ngục. Mãn kiếp địa ngục, lại sinh vào nhân gian, gồm trí tuệ hèn cỏi.
Vì sao vậy? Vì tuyến phố này mang đến thọ báo trí tuệ kém cỏi, nghĩa là kẻ nam tốt người cô gái ấy không có thường cho nơi cơ hỏi việc. Ma-nạp nên biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Này Ma-nạp, bởi vì nhân gì, duyên gì mà kẻ nam giỏi người chị em có trí tuệ tốt đẹp?
Nếu tất cả kẻ nam giỏi người thiếu nữ nào thường hay đến nơi tê hỏi việc. Nếu tất cả Sa-môn, Bà-la-môn danh đức, fan ấy thường mang lại nơi ấy cơ mà hỏi đạo nghĩa rằng: Thưa Chư Tôn, chũm nào là nghiệp thiện? chũm nào là bất thiện? vắt nào là tội? nắm nào là không tội? cố kỉnh nào là vi diệu, vắt nào là ko vi diệu? chũm nào là trắng? thế nào là đen? trắng và đen từ đâu sanh ra? Ý nghĩa của quả báo lúc này là nạm nào? Ý nghĩa của trái báo vị lai là nỗ lực nào? Ý nghĩa trái báo hậu thế như thế nào? Hỏi kết thúc lại thường thực hành. Bạn ấy lâu nghiệp này, tác thành vừa đủ rồi, cho đến khi thân hoại mạng chung chắc chắn là tiến lên chỗ lành, sinh vào vào cõi trời, mãn kiếp ở cõi trời, lại sanh vào nhân gian, có trí tuệ tốt đẹp.
Vì sao vậy? Vì con đường này đưa đến thọ báo tất cả trí tuệ giỏi đẹp, nghĩa là người nam tuyệt người nữ nào hay hay đến nơi tê hỏi việc. Ma-nạp yêu cầu biết, nghiệp này còn có quả báo như vậy.
Ma-nạp nên biết, tạo ra tác nghiệp tương xứng với đoản thọ, tất chịu đoản thọ. Sinh sản nghiệp hài hòa với trường thọ, tất được trường thọ. Chế tác tác nghiệp tương xứng với khá nhiều tật bệnh, tất yêu cầu chịu các tật bệnh. Tạo nham hiểm tương xứng với ít tật bệnh, vớ được ít tật bệnh. Chế tạo tác nghiệp tương xứng với sự không đoan chánh, tất buộc phải thọ sự không đoan chánh. Tạo thành tác nghiệp hài hòa với đoan chánh, vớ được đoan chánh. Tạo tác nghiệp tương xứng với ko oai đức, tất buộc phải chịu ko oai đức. Sinh sản tác nghiệp cân đối với oai đức, tất được oai vệ đức. Sinh sản tác nghiệp tương xứng với loại dõi ti tiện, tất đề nghị sanh nhằm dòng dõi ti tiện. Tạo nên tác nghiệp tương xứng với dòng dõi tôn quý, tất được sanh vào dòng xoáy dõi tôn quý. Chế tạo ra tác nghiệp hài hòa với ko của cải, tất bị không của cải. Sinh sản tác nghiệp tương xứng với khá nhiều của cải, tất được rất nhiều của cải. Tạo tác nghiệp hợp lý với trí tuệ nhát cỏi, vớ bị trí tuệ nhát cỏi. Chế tạo ra tác nghiệp hợp lý với trí tuệ giỏi đẹp, tất được trí tuệ tốt đẹp.
Này Ma-nạp, đó là hầu như điều Ta đã nói trường đoản cú trước rằng: bọn chúng sanh bởi vì hành nghiệp của chính mình, do nghiệp nhưng mà thọ báo, duyên khu vực nghiệp, tùy theo nghiệp xứ cao tốt mà bọn chúng sanh có giỏi đẹp tuyệt không giỏi đẹp.”
Vọng chổ chính giữa sinh diệt đó là nhân duyên nhằm tạo kết quả này báo khổ đau sinh tử. Vọng trọng tâm thiện ác đó đó là khổ đế với tập đế. Đây cũng là dòng lưu đưa sinh tử trong pháp nhân duyên được ban đầu từ đưa ra vô minh cho đến chi lão tử.
Theo Duy Thức học tập thì vọng vai trung phong sinh khử đó chính là tám thức nằm trong về trung khu vương và các tâm sở cùng tập khởi cùng với chúng bao gồm cả thiện trung khu sở cùng bất thiện trung ương sở (51 vai trung phong sở).
Vì khổ đau thắt là vọng chổ chính giữa sinh diệt, phải để điều phục, đoạn trừ nó thì đk căn bản trước hết chúng ta cần nên thực tập những học giới đã có được Đức cố kỉnh Tôn thiết lập. Khi thực tập các học giới ấy cũng đó là lúc những hành trả đang phát triển các thiện pháp. Thiện pháp đó chính là thiện nghiệp của thân và tâm. Dựa vào thức A - Lại - domain authority (Thức thiết bị 8 - căn phiên bản thức) lưu giữ giữ những thiện pháp đó làm cho nhân duyên cho bảy đưa thức hiện hành - Đó là thức sản phẩm công nghệ 7 (Mạt-na thức), lắp thêm 6 (ý thức), nhãn thức, nhĩ thức, tỷ thức, thiệt thức và thân thức.
Khi bảy gửi thức phụ thuộc vào các thiện pháp ở trong thức sản phẩm tám làm cho nhân duyên để hiện hành thì sự quản lý của chổ chính giữa ý, tiếng nói của miệng, hành động của thân new là thiện nghiệp. Đây là nền tảng gốc rễ để chúng ta có những niềm vui, mạnh khỏe và hạnh phúc. Trái lại, nếu với trọng điểm ý bất thiện, từ bỏ nhân duyên ấy mà dẫn sinh ra tiếng nói của miệng, hành vi thuộc về thân những là bất thiện. Kết quả là họ sẽ gánh chịu khổ đau do mình gây nên và ảnh hưởng đến hồ hết người.
Chúng ta không dừng lại ở việc thực tập những thiện pháp như vậy. Bởi vì lẽ, chúng ta muốn điều phục, đoạn trừ vọng tâm bất thiện thì những tâm thiện hữu lậu đề xuất được nhuần nhuyễn để đào bới thiện pháp vô lậu. đến nên, chúng ta cần phải lựa chọn 1 pháp môn nhằm thực tập và áp dụng nó vào trong đời sống sinh hoạt hay nhật của mình.
Việc thực tập nhuần nhuyễn pháp môn để thắp sáng sủa lên ngọn đèn của chánh niệm, chánh định với chánh tuệ tức bao gồm chánh kiến. Đây là tuyến đường điều phục, đoạn trừ vọng niệm bất thiện luôn tập khởi nơi trung khu thức của mình.
Ở chương thứ nhất: “Pháp phương tiện và pháp vượt bên cạnh phương tiện”, fan viết đã đề cập ý nghĩa chánh niệm, chánh định với chánh tuệ hữu lậu. Vào những chia sẻ tiếp theo này, tôi ý muốn phân tích, chia sẻ ranh giới tương tự như bờ mé siêu gần nhau giữa trí tuệ hữu lậu cùng trí tuệ vô lậu.
Vấn đề cốt tủy là còn nếu như không thực tập chánh niệm, chánh định và chánh tuệ hữu lậu - hữu vi thì chúng ta sẽ sống với vọng tâm, đồng nghĩa là họ đang sinh sống với khổ đế với tập đế. Bởi vì thế, hành mang cần lựa chọn một pháp môn tu tập nhằm thắp sáng sủa chánh niệm, chánh định với chánh tuệ nơi tâm, tức là hành giả đang sinh sống với đạo đế hữu lậu.
Ví dụ như chúng ta chọn khá thở vào ra để làm đối tượng tu tập thì chánh niệm là nhớ cho hơi thở vào ra; dẫn sinh chánh định là an trú độc nhất như địa điểm hơi thở; nhờ kia dẫn sinh chánh tuệ hay chánh con kiến giúp nhận ra được chánh niệm, chánh định chỗ hơi thở, cũng tương tự sự tập khởi của cảm thọ, tri giác, trọng tâm hành cùng nhận thức,… thiết yếu nhờ chánh tuệ hay chánh con kiến giúp họ điều phục, đoạn trừ vọng niệm bất thiện. Vì chưng vậy, câu hỏi điều phục được vọng tâm nhiều hay ít, nhanh hay chậm rãi đều hoàn toàn do bố yếu tố trên quyết định.
Chính chánh tuệ tốt chánh kiến kia là chi phần trước tiên trong chén chánh đạo bắt đầu trực tiếp điều phục, đoạn trừ vọng vai trung phong bất thiện.
Chính ý nghĩa sâu sắc này nên trong tởm Trung A Hàm, kinh Thánh Đạo số 189, Đức Phật dạy:
“Trong các chi ấy, chánh kiến đứng sản phẩm đầu.
Thấy chánh kiến là chánh kiến; này cũng gọi là chánh kiến. Khi biết rõ như thế, liền đề nghị cầu học, ý muốn đoạn trừ tà kiến, thắng lợi chánh kiến, đó hotline là chánh phương tiện. Tỳ-Kheo suy niệm về sự việc đoạn trừ khu vực tà kiến, thành tích chánh kiến, đó gọi là chánh niệm. Cả bố chi này theo kiến phương tiện, do phương tiện của kiến. Bởi vì thế, do đó bảo chánh kiến là đứng ngay ở hàng đầu.
Thấy chánh ngữ là chánh ngữ, cũng điện thoại tư vấn là chánh ngữ. Biết vì vậy rồi tức khắc phát tâm cầu học, mong muốn đoạn trừ tà ngữ, thành công chánh ngữ. Đó là chánh phương tiện. Tỳ-kheo suy niệm sự đoạn trừ nơi tà ngữ, chiến thắng chánh ngữ, điện thoại tư vấn là chánh niệm. Cả bố chi này đi theo chánh ngữ, do phương tiện đi lại của kiến, vì thế nên bảo chánh kiến đứng hàng đầu.
Xem thêm: Khái Niệm Hoạt Động Là Gì? Các Đặc Điểm, Cấu Trúc Của Hoạt Động
Thấy chánh nghiệp là chánh nghiệp, cũng hotline là chánh nghiệp. Biết như vậy rồi ngay thức thì phát tâm cầu học, mong đoạn trừ tà nghiệp, thành tựu chánh nghiệp, call là chánh phương tiện. Tỳ-kheo suy niệm sự đoạn trừ khu vực tà nghiệp, thành tích chánh nghiệp, điện thoại tư vấn là chánh niệm. Cả bố chi này theo chánh nghiệp, do phương tiện của kiến, vì thế nên bảo chánh con kiến đứng sản phẩm đầu.
Thấy tà mạng là tà mạng thì điện thoại tư vấn là chánh mạng; thấy chánh mạng là chánh mạng, cũng hotline là chánh mạng. Cơ biết do vậy rồi, bèn cầu học để đoạn trừ tà mạng, thành tích chánh mạng; sẽ là chánh phương tiện. Tỳ-kheo suy niệm khu vực sự đoạn trừ tà mạng, chiến thắng chánh mạng, đó call là chánh niệm. Bố chi này đi theo chánh mạng, do phương tiện của kiến, chính vì như vậy nên bảo chánh kiến đứng hàng đầu.”